Sunday, August 19, 2012

Quà sinh nhật

Mẹ chồng tặng cho chiếc xe đạp làm quà sinh nhật mà hôm nay mới được chiêm ngưỡng nó một cách hoàn chỉnh.
Số là ở đây, mua cái gì nó cũng bắt mình tự ráp hết, từ cái bàn, cái ghế, cái giường, cho đến những thứ phức tạp hơn. Cứ nhìn theo hướng dẫn mà làm nên có nhiều cái không để ý kỹ, ráp sai, nếu phát hiện ngay lúc đó thì còn đỡ, không thì phải tháo ra, ráp lại trần thân nếu phát hiện muộn.
Chiếc xe đạp của mình cũng cùng số phận. Người ta gởi đến 1 thùng lớn, chàng hì hụi tháo ra. Khổ cái là chàng chẳng cẩn thận gì cả. Cái xe người ta mới thế mà chẳng biết nâng niu, cứ quăng như rác. Mình xót quá nên ra đứng kế bên, tay ôm con, người giữ cho cái sườn xe không ngã. Thế mà cũng chẳng thoát được. Chàng cầm kéo để cắt giấy bao quanh cái vè xe mà mạnh tay đến nỗi trầy 1 đường. Nhìn mà phát bực. Vẫn chưa hết, đem cái sườn xe vào nhà, nghĩ sao lại tựa nó vào tường (thay vì đặt nằm xuống gạch), sáng hôm sau mình biết thì đã muộn: sườn xe tựa không vững nên ngã từ từ, tạo thành 1 vệt dài trên tường, xe thì trầy tiếp làm mình điên tiết ... vịt lên, cảnh cáo nếu còn làm trầy nữa là biết tay.
Hôm đó, mẹ chồng nấu bữa tối mời mọi người sang ăn nên bà yêu cầu chàng dọn dẹp nhà. Nghĩ sao chàng lại khiêng tất cả phụ tùng của chiếc xe ra mái hiên sau vườn để đó rồi 1 tuần hơn không đụng đến. Hôm qua, trời chuyển mưa nên mình gom hết mọi thứ vào trong nhà (mưa bên đây hay kèm theo gió lớn, có thể thổi bay cả bàn, ghế). Chàng thấy thế mới chịu ráp chiếc xe cho. Vẫn chưa hết...
Sau một buổi loay hoay ngoài phòng khách (mình cho con ngủ trong phòng), chàng bảo mình ra nghiệm thu. Vừa nhìn thấy chiếc xe, mình nói ngay:
- Anh ráp thiếu rồi kìa!
- Thiếu cái gì?
- Cái vè trước của xe đó.
- À, hèn gì thấy thiếu thiếu mà không biết thiếu gì.
Nói là ráp xe nhưng không phải ráp từng bộ phận đâu nha. Những thứ phức tạp như sên xe, bánh xe, vè xe sau, bàn đạp, ghi đông đã được ráp sẵn, chàng chỉ phải lắp tay lái, yên xe, chân chống, vè và bánh xe trước vào. Quan sát kỹ hơn thì thấy cái bánh xe trước không hiểu sao lại quá gần với sườn xe. Chỉ cho chàng thì chàng bảo bình thường. Mình tìm hình chiếc xe đạp cùng loại trên mạng cho chàng coi. Chàng ngắm xong liền bảo:
- Anh biết anh làm sai cái gì rồi.
Thì ra cái phần nối giữa tay lái và bánh xe (không biết gọi là gì), chàng lắp ngược, mặt trước hướng ra sau và mặt sau hướng ra trước nên bánh xe vì thế mà nằm rất sát sườn xe. Nhìn chàng hì hụi tháo ra, định lắp vào, mình mới bảo:
- Anh à, theo em được biết khi lắp bánh xe, nếu anh lật ngửa chiếc xe lên sẽ dễ dàng hơn.
- Trời ơi, sao đến giờ em mới nói. Làm anh loay hoay cả buổi. Sao em không nói từ nửa tiếng trước.
- Lúc đó con đang ngủ. Mà cái gì cũng phải để anh làm thử qua, sau đó anh mới chịu lắng nghe. Nếu nói từ đầu thế nào anh cũng cãi.
Thấy chàng định lắp cái bánh vào, mình lại lên tiếng:
- Em nghĩ anh lắp cái vè vào trước thì sẽ dễ dàng hơn.
- Thì anh đang định lắp nó vô nè. Chứ em nghĩ sao?
Dễ sợ không? Rõ ràng mình thấy bỏ cái bánh vào trước.
Chàng lại loay hoay lắp cái vè. Mình lại phải lên tiếng:
- Anh lắp ngược rồi kìa. Phải lắp như thế này.
- Thôi em làm luôn đi.
- Được rồi, anh muốn làm sao thì làm đi.
Tuy nhiên, chàng đã làm theo cách mình nói. Thế đấy! Cái gì cũng để thất bại, mất thời gian lắp vào, tháo ra thì mới chịu nghe lời. Thế mà còn trách sao mình không nói sớm hơn. Sau khi chàng hoàn thành, mình ngắm thì thấy xe trầy xước lung tung. Chán đời!
Thêm một câu chuyện cho thấy cái sự bướng của chàng. Chiều hôm đó, chàng gọi cho tiệm ăn Thái đặt món để mang về nhà ăn. Mình muốn ăn Tom Yum (dạng như lẩu thái chua cay ý), bảo chàng là Tom Yum với hải sản. Chàng một mực bảo chỉ có gà và tôm thôi. Mình cãi là có cả hải sản vì lần trước đi ăn mình đã gọi như thế. Chàng:
- Chỉ cần gọi tôm là được vì mực có sẵn trong đó rồi (ý chàng là mặc định có mực).
Đến khi chàng đi lấy thức ăn về rồi, mình khuấy lên thì thấy mỗi tôm. Chỉ ngay cho chàng, không thì sau này có người cãi:
- Này thấy chưa. Trong đây toàn là tôm, có món gì khác đâu.
Rồi chì chiết tiếp :p :
- Em đã nói rồi, phải để cho anh làm sai 1 lần thì anh mới rút kinh nghiệm.
Chàng quê quá, chỉ phán:
- Whatever.

P/S: sau khi chàng hoàn thành với sự trợ giúp của mình, chàng bảo:" Anh biết em sẽ có 1 bài mới về anh trên blog của em". keke

No comments:

Post a Comment