Friday, August 24, 2012

Great wolf lodge

Đây là tên một công viên nước tại thành phố Dallas, thuộc bang Texas. Điểm đặc biệt của công viên nước này là được xây nửa trong nửa ngoài, tức nửa trong nhà và nửa ngoài trời. Dallas cách chỗ tôi ở (Austin) khoảng 3 tiếng lái xe.
Thật ra tôi không mặn mà gì lắm với chuyến đi này vì nàng Mèo không thích ngồi trên xe, ngoài ra tôi cũng muốn được ở nhà yên tĩnh, không nghe cãi nhau chí chóe, không phải mất công phân xử... thế nhưng cậu chồng và con của cậu ấy không chịu đi, mà một mình mẹ chồng thì sẽ khó khăn trong việc quản 2 đứa nhóc. Thế là ... biết thêm 1 nơi mới.
Tâm lý không thích đi nên trước ngày lên đường tôi chẳng chuẩn bị gì. Sáng dậy thủng thẳng cho con ăn, chuẩn bị đồ cho 2 mẹ con, chuẩn bị những thứ cần thiết cho bé Mèo, giúp đỡ 2 đứa nhóc soạn đồ, ăn sáng... Làm bao nhiêu là việc thế mà vẫn xong sớm hơn mẹ chồng. Bà còn bận rộn in giấy tờ gì đó, rồi gọi điện hết người này đến người khác... nói chung là làm mình càng nản. 
Sau khi chất đồ đạc hết lên xe, mình hỏi có đem theo thùng giữ lạnh để mua mấy chai nước đem theo không thì bà bảo có, nhưng lại không biết thùng đó nằm ở đâu. Cuối cùng xe cũng khởi hành lúc 11 giờ trưa. Vừa lên xe, lái đi một tí mà đã cảm thấy khát rồi.
Đi khoảng nửa đường thì dừng lại ở Subway để ăn trưa nên đến Dallas là khoảng 3 giờ. Mẹ chồng tôi đặt phòng ngay trong khu công viên nước. Đến nơi trễ vậy mà vẫn chưa có phòng. Thay vì chờ đợi, bà bảo mọi người thay đồ, xuống nước chơi trước. Vừa thay đồ xong, nhìn đống đồ đạc linh tinh trên bàn, bà lại nảy ra ý đi gởi đống đồ đó rồi quay lại chơi. Sau khi đi một lúc, bà vòng lại bảo có phòng rồi, để bà mang hành lý, đồ đạc lên phòng. Cứ thế mà bà cứ đi đi lại lại như con thoi làm mình muốn chóng mặt.
Khi vừa vào tới thành phố Dallas là nàng Mèo đã bắt đầu càm ràm rồi. Nàng nhăn nhó, mếu máo làm tôi phải thảy hết món này đến món khác cho nàng chơi. Cầm chơi một tí nàng quăng đi, lại nhăn nhó (thứ nhất là do nàng buồn ngủ, mệt mỏi. Thứ hai là do nàng ghét ngồi trong ghế dành riêng cho nàng trong 1 thời gian dài).  Thế nên, vừa đến nơi là tôi mừng kinh khủng dù trong bụng nghĩ chắc cũng chẳng chơi được gì đâu với tình trạng nàng Mèo đang mè nheo như thế. Tuy nhiên vừa ẵm nàng xuống nước, thấy 1 thằng bé khoảng 1 tuổi đang chơi, nàng lại toét miệng ra cười (mê trai giống mẹ rồi hehe). Thằng bé thấy nàng cũng sáp lại làm quen. Đặt nàng xuống nước thì nàng la hét vẻ khoái chí, tay đập đập nước liên hồi. Đã thế nàng lại còn bò bò vòng quanh nữa chứ. Có lúc nàng trượt tay thế nào mà ngã lăn quay, từ đầu đến chân nằm bên dưới mặt nước. Tôi lật đật ẵm nàng lên, cứ nghĩ nàng sợ không chịu chơi nữa. Ai ngờ nàng tỉnh queo, tay vẫn đập nước liên hồi khi được ngồi xuống. Sau một hồi lâu, sợ ngâm nước lâu quá nàng bệnh nên tôi ẵm nàng lên, lau khô người, ủ nàng trong 1 cái khăn. Chỉ vài phút sau nàng ngủ ngon lành. Lúc này mẹ chồng đã quay lại nên bà ẵm nàng để tôi đi chơi.
Khi vừa bước chân vào khu trong nhà (tức công viên nước trong nhà), tôi đã nghe tiếng ầm ầm của nước chảy, rồi tiếng la hét ầm ĩ. Tất cả là do cái thùng nước to (chắc chỉ nhỏ hơn mấy cái thùng ướp cá làm nước mắm ở bên mình một tí) đặt ở trên cao được nước chảy xuống từ từ, đến khi đầy thì cái thùng nghiêng qua 1 bên, đổ ào xuống tạo ra tiếng ầm ầm. Còn tiếng la hét là do rất nhiều người đứng bên dưới chờ cho cái thùng đổ ập nước vào người gây ra. Cứ tưởng tượng cái thùng nước to như thế mà đổ từ trên cao xuống thì nó sẽ tạo ra một thác nước mạnh, nhưng chỉ kéo dài trong khoảng 30 giây. Rồi nước lại được bơm vào thùng rồi đổ xuống. Cứ lặp đi lặp lại như thế nên chốc chốc lại nghe tiếng ầm và tiếng hét. 
Khu trong nhà còn có cái hồ nho nhỏ tạo dáng thoai thoải như bãi biển (nghĩa là có độ dốc nên không phải bước xuống các bậc thang để chạm vào nước) dành cho các em rất bé với các xe xịt nước, tàu cướp biển, cầu tuột nước; có khu  tạo sóng với vô số phao cho mọi người ngồi lên; có cầu tuột dạng ống vòng vèo với loại dùng phao và không dùng phao; có con sông nhân tạo; có hồ nước nóng nối với khu ngoài trời.
Khu ngoài trời có hồ bơi, cầu tuột dạng ống như khu trong nhà nhưng dùng phao, có 1 vòi phun nước với tượng con sói ở trên. Nước không phun ra liên tục như các vòi phun khác mà thỉnh thoảng làm cái ào.
Cầu tuột nước lúc nào cũng phải xếp hàng dài để được chơi. Hôm đầu tiên tôi cũng muốn thử cảm giác trượt từ trên cao xuống nên cũng xếp hàng. Chờ cả buổi thế mà đến lượt mình lại sợ. Đi xuống thì nhục quá vì có nhiều đứa nhỏ hơn mình mà tỉnh bơ. Thế là bấm bụng làm liều. Loại ống trượt này không dùng phao và có 2 ống xanh, cam. Mỗi ống có dạng ngoằn ngoèo khác nhau. Tôi đang chuẩn bị tinh thần trong lúc chờ đợi thì có 1 số người phía trước chỉ muốn trượt ống màu xanh nên tôi được chơi trước. Lấy hết can đảm, tôi nằm dài xuống, buông tay...

No comments:

Post a Comment