Thursday, September 7, 2017

Ngày đầu năm học

Hôm qua, anh Quân đã đi học ngày đầu tiên.
Từ mấy ngày trước là mẹ đã bắt đầu lo lắng vì anh vốn không thích đi học. Anh chỉ thích ở nhà quanh quẩn bên mẹ. Thật ra anh cũng chẳng làm phiền mẹ lắm đâu (trừ những lúc cần đi vệ sinh hehe). Anh chỉ thích gần mẹ, lâu lâu chạy lại đòi mẹ ẵm, hôn hít mẹ vài cái rồi lại chạy đi. Mấy hôm trước, vào trường để gặp cô giáo mới, vừa thấy xe dừng ở trường là anh hét lên:" No đi học!". Mẹ phải bảo là "hôm nay mình chỉ đến đây chơi thôi, mẹ không có đem ba lô của con theo mà!". Anh nhìn quanh thấy không có thật nên yên tâm đi vào trường. Vào được trường anh cũng chưa chịu vào lớp đâu mà chạy vòng quanh trốn. Rượt theo anh cả buổi thì anh cũng chịu vào lớp. Khi đã vào lớp rồi, anh lại nắm tay mẹ lôi đi, dí mẹ ngồi xuống ghế bắt chơi với anh, không cho đi đâu.

Sáng ngày đầu tiên đi học, thấy mẹ cầm đôi vớ trên tay là anh đã đoán được ý đồ. Anh vẫn một mực kiên quyết "No đi học!". Mẹ dọa dẫm cả buổi thì anh chịu mang vớ, nhưng từ chối mang giày mới, chỉ chịu đôi giày có hình con chó của anh. Mẹ đành lùi 1 bước, cho anh mang giày anh yêu thích với hi vọng anh chịu đi học.

Đến trường, anh vào lớp nhưng bắt mẹ phải vào ngồi chơi với anh. Ngồi một lúc mẹ lẻn ra ngoài thì bị anh bắt gặp, anh chạy theo. May sao có 1 phụ huynh đến đưa con đi học thấy thế chạy tới rủ anh chơi cùng. Anh chạy đi chơi liền mà quên ngay mẹ. Mẹ mừng quá dong tuốt.

Chiều đến đón, cô giáo bảo anh chơi ngoan chứ không khóc. Cô còn khen anh rất ngọt ngào, thỉnh thoảng chạy sà lại ôm cô 1 cái. Nói chung ngày đầu như thế là suôn sẻ ngoài sự mong đợi. Hi vọng là từ giờ trở đi cứ như vậy và hi vọng anh sẽ thích học hơn năm ngoái.

Ngược lại với anh Quân, chị Mèo lại rất thích đi học. Từ khi bắt đầu đi học lúc 2 tuổi cho tới giờ, chị chưa bao giờ rơi 1 giọt nước mắt khi mẹ bảo đi học. Hai ngày đầu tiên mẹ còn được dắt tay chị vào lớp. Đến ngày thứ ba, trường qui định là chỉ được đưa con đến sảnh thôi rồi để các con tự đi vào lớp. Kể từ đó, chị không cho mẹ nắm tay khi bước vào trường nữa (ở ngoài đường thì được). Cứ bước qua khỏi cửa là chị lại bảo:" Mẹ để bé Mèo tự đi được rồi!" và nhất quyết tự xách hết đồ chứ không cần mẹ giúp. Cái dáng chị nhỏ, mang cái cặp to, nhìn chị thương lắm! Cứ muốn nắm tay mà dắt chị đi suốt thôi! Chị lại rất độc lập, làm mẹ cũng vui mà cũng thoáng chút buồn. Không hiểu sao cứ thích níu kéo chị như vậy! 

Mấy ngày đầu, làm bài tập với chị thật khó. Khả năng chị làm được nhưng chị không tập trung, cứ làm tí là ngồi chơi cả buổi. Nhiều lúc mẹ quạu quá mà phải ráng kìm nén, phải kiên nhẫn, phải dụ dỗ, phải nhỏ nhẹ, thật chẳng giống tính cách của mẹ chút nào hehe.

Hi vọng 2 em bé của mẹ dù cho có đi học, bận rộn thì cứ luôn mê mẹ như mẹ luôn mê 2 em! :D