Friday, May 31, 2013

Về nhà

Sau 4 tháng ăn chơi đã đời thì cũng phải đi về. Cứ ngỡ về càng lâu thì đi càng dễ, ai dè kết cục là chả muốn đi tẹo nào. Lần sau chắc phải rút thời gian xuống.
Lần này về mình chẳng gặp bạn bè nhiều. Phần vì muốn dành thời gian cho gia đình, phần vì đứa nào cũng bận bịu chồng con, phần vì ở vùng quê hẻo lánh, lười ra thành phố. À, còn thêm 1 phần vì nghe thằng bạn phán 1 câu:" Dạo này tui tu nên không gặp phụ nữ có chồng con". Suy  ra có lẽ chả có ai muốn gặp mình nên mình cũng chẳng buồn liên lạc với ai.
Lúc ra sân bay, nàng Mèo phấn khởi chạy tới chạy lui, gặp ai kéo hành lý là nàng chạy đến đụng vào vali 1 cái. Nàng nhất định không cho ẵm, mà một mình chạy tới chạy lui. Đi theo nàng cũng phát mệt. May là hôm đó có nhiều người giúp, không thì mình toi sớm. Bà ngoại nàng bảo:" Nó chạy thế thì lên máy bay thế nào cũng ngủ ngon", ngờ đâu... Trong chuyến bay từ TPHCM đi Tokyo, đang ngủ thì nàng khóc ré lên, khóc tức tưởi, dỗ mãi không nín, khóc mà mắt vẫn nhắm tịt, nước mắt ròng ròng. Một lúc lâu sau thì nàng mới chịu im mà ngủ. Đến lúc tiếp viên gần dọn thức ăn sáng ra thì nàng lại khóc, dỗ không được nên mình đành đánh thức nàng dậy. Ngờ đâu thức rồi thì nàng tỉnh queo như không có chuyện gì. Lúc đó thì máy bay gần hạ cánh.
Xuống sân bay Narita, sau khi tắm rửa, thay đồ cho nàng, 2 vợ chồng quyết định cho nàng thức để "chuẩn bị" cho chặng đường dài hơn. Ở sân bay có phòng dành cho con nít chơi nên cũng đỡ. Nàng dù mệt vì ngủ không đủ nhưng cũng chơi rất nhiệt tình. Leo bên này, trèo bên kia. Cầu tuột thì nàng toàn đi ngược từ chân đi lên. Món đồ chơi nàng đã chơi chán, bỏ đi, lát sau có 2 đứa lớn hơm đến chơi, thế là nàng đến ba gai, chen vô giành chơi. Người ta đang ngồi trên ghế, nàng đến cung tay lên vẻ giận dữ. Thấy con bé kia mới biết bò, chưa biết đi đang bò vòng vòng, nàng cũng không thèm đi nữa mà bò khắp nơi. Mình nói với ba nàng:" Nó chưa biết chơi chung với bạn bè anh ạ!". Ba nàng bênh:" Tại con thiếu ngủ nên hơi quạu thôi". Chơi chán, nàng nhào vào lòng mẹ rồi ngủ ngon lành. 2 vợ chồng mừng thầm, hi vọng nàng làm một giấc tới Mỹ luôn cho khỏe :)).
Thế mà... khoảng 2 tiếng sau nàng thức. Nàng hết trèo qua ghế ba, lại bò qua ghế mẹ. Mình thì mong nàng ngủ để mình ngủ vì quá đuối, nhưng nàng tỉnh queo. Đến lúc mệt quá, mình đưa cho nàng hộp cereal, 2 tay ôm nàng, nhắm mắt ngủ :D. Lát sau giật mình dậy thì nàng ăn gần hết hộp. Cho nàng uống thêm hộp sữa rồi lại nhắm mắt ngủ tiếp :)). Được một lát lại giật mình nhìn lại thì nàng cũng đã "gục" rồi. Thế là 2 mẹ con nằm chung 1 ghế ôm nhau ngủ. Cũng may là lần này chồng mình không đổi ghế từ hạng thương gia xuống hạng phổ thông, không thì đuối thiệt đó. Số là sau khi đặt vé xong, chồng mình băn khoăn không biết có nên đổi vé không vì sợ nàng khóc, làm phiền mọi người xung quanh vì những người đi hạng thương gia thường là họ chịu trả tiền nhiều hơn vì muốn được thoải mái (do ghế ngả dài ra được) và yên tĩnh trong cả chuyến bay. 
Chặng cuối cùng thì khá dễ dàng vì chỉ có 30 phút nên lên ngồi chưa nóng chỗ đã nghe thông báo máy bay sắp hạ cánh.
Bé Mèo đi lần này dùng 2 hộ chiếu, nên mình muốn ghi thêm kinh nghiệm này để cho ai cần tìm hiểu. Lúc vào Việt Nam thì cầm hộ chiếu Việt Nam, lúc ra khỏi Việt Nam thì vẫn phải dùng hộ chiếu VN để nhân viên hải quan đóng dấu. Lúc đầu mình  nghĩ lúc về VN thì sử dụng hộ chiếu VN, khi ra khỏi VN thì dùng hộ chiếu Mỹ. Nhưng khi mình đưa nhân viên hải quan hộ chiếu Mỹ (lúc đi) thì anh ấy đòi hộ chiếu VN. Về đến Mỹ thì đương nhiên chỉ sử dụng hộ chiếu Mỹ mới vào được. Nhưng chả thấy anh nhân viên của Mỹ đóng dấu gì cả. 
Lúc ba nàng qua VN rước 2 mẹ con thì nàng có vẻ quấn ba lắm, nhưng từ khi trở về đây thì nàng chỉ quấn mẹ thôi. Đi dạo mà ba nàng đòi ẵm là nàng nhất định không cho (ở nhà thì ẵm được). Chắc vì vẫn còn lạ chỗ. Hi vọng nàng mau lấy lại "phong độ" của mình :)).

Thursday, May 9, 2013

5/9/2013


Mẹ con nhà Mèo bị cai internet hết 3 bữa vì mạng cà chớn và vì máy hư. Cậu 2 của Mèo "thương tình" cho mượn máy. Thế là ... tèn ten, mẹ nàng lại tung tăng đây.
Hôm qua, trong lúc đùa giỡn với Mèo, tình cờ phát hiện nàng đã mọc 2 răng dưới, sát răng hàm, tức là cách vị trí răng đã mọc trước kia khoảng 2 cái. Mình hơi bất ngờ vì cứ nghĩ răng mọc từ giữa mọc vào hàm (tức là răng cửa, rồi đến sát răng cửa, rồi cứ thế tiến vào trong hehe). Trước giờ mình chẳng nghiên cứu thứ tự mọc của răng nên mù tịt, chả biết như vậy là đúng trình tự hay sai. Bữa giờ thấy nàng cứ cho tay vào miệng thì nghi là nàng đang mọc răng nên cứ kiểm tra mấy cái răng cửa. Ai dè...
Hai hôm trước, cho nàng đi chơi đu quay, vì nàng còn nhỏ nên đương nhiên mình phải ngồi cùng con ngựa. Ban đầu, nàng sợ nên co quíu người lại, rên rỉ sắp khóc. Nhưng khi đu quay bắt đầu quay vòng tròn thì nàng tỏ vẻ thích thú, mỗi lần ngang qua chỗ bà ngoại đang đứng là đưa tay vẫy. Sau khi đi 1 lượt, nàng nhất định không chịu xuống để đi về. Thế là phải cho nàng chơi thêm 1 lần nữa. 
Bà ngoại bảo là Mèo rất điệu. Nàng thích nhìn mình trong gương: lúc thì đứng xoay xoay người cười cười, lúc thì đưa ngón tay lên má làm duyên, lúc thì tay chống cằm, lúc thì cầm áo khoác lên cổ rồi ngắm nghía, lúc thì ôm thú bông vừa hôn vừa liếc gương. Nói chung theo bà ngoại thì nàng điệu thôi rồi :)).
Về tình hình nói năng của nàng: hôm trước, ông ngoại đang nằm võng ngủ trưa, nàng lấy cái giấy gói quà bỏ lên người ông và nói :"Cho". Mình hơi bất ngờ, ngỡ là nghe nhầm vì nàng dùng đúng từ, đúng mục đích. Bảo nàng lặp lại thì nàng nói y như vậy. Mình thường hay bắt nàng nói mỗi khi nàng muốn xin gì. Lúc trước, khi nàng mới biết nói "măm" thì muốn ăn, nàng phải nói "măm măm". Sau đó, phát hiện thêm nàng nói được chữ "nghe" nên ráp thành "măm nghe". Rồi lại thêm "mẹ" vào để thành "Mẹ măm nghe". Bây giờ nàng nói được "cho" nên câu dài hơn tí "Mẹ cho măm nghe". Tất nhiên nàng chưa thể nói nguyên câu mà chỉ lặp lại theo mình từng chữ. Như câu trên thì sau khi qua miệng nàng, nó thành như thế này:" Mama mama cho măm măm măm nghhhhe". Chữ "nghe" của nàng lúc nào cũng được kéo dài như thế, nghe rất dễ thương. Có 1 điều mình không hiểu là tại sao mình chỉ dạy con gọi "mẹ" nhưng khi được yêu cầu nói, nàng thường "dịch" mẹ thành mama. Tuy nhiên cũng có nhiều lần nàng gọi đúng. 
Dạo này, hỏi nàng:" Ai là Như Ý", thì nàng sẽ chỉ tay vào ngực nàng, nói :"Ý".
Có 1 lần, đang ngồi chơi với mấy cái tã, nàng đột nhiên chỉ tay vào hình của con Koala và nói :"Cha" (tức là la). Mình ngạc nhiên hỏi lại:" Con gì đây con?", nàng trả lời "Cha". 
Nàng thích tắm lắm. Mỗi lần nàng đang tắm, mình chỉ cần đưa cái khăn ra, gọi :"Mèo", là nàng ngoảnh mặt đi hướng khác hoặc tiếp tục chơi như không nghe thấy gì. Ẵm nàng lên thì 2 tay nàng ghị chặt cái thau, trì người xuống la é é.
Mấy hôm nay nàng học được từ mẹ "cái hôn rất kêu". Mỗi lần hôn, nàng bậm môi, hôn đánh chóc 1 tiếng, nghe rất ghiền haha. Nàng thích ngồi trên gối, cho mẹ gối đầu lên chân, tay nghịch tóc mẹ. Lâu lâu cúi xuống hôn mẹ 1 cái. Nàng ngọt ngào thì ngọt ngào thật, nhưng nàng mà nghịch thì cũng nghịch kinh khủng. Dùng tay vò tóc mẹ chưa đã ghiền, nàng lấy cả chân giẫm lên tóc rồi đứng nhìn cười, mặc cho mẹ nàng la oai oái vì đau. Trời nóng muốn điên người, bật quạt lên thì nàng cứ bật, rồi tắt, rồi bật, rồi tắt... Dạo trước bị ong chích nên nàng sợ bất cứ con gì trông đen đen. Nhưng bây giờ thì ... còn khuya mấy con đó mới dọa được nàng nhá! Thấy con ong, nàng đạp lên rồi dí dí cho chết luôn. Thấy con dế, nàng đứng giậm giậm chân nộ. Nhưng đó là khi nàng chủ động. Có 1 lần, nàng đang đứng nhìn con nhện thì bà ngoại tiến lại nhặt đồ chơi cho nàng. Con nhện sợ bỏ chạy, thế nào mà lại chạy về hướng nàng, bò cả lên chân nàng. Ôi trời ơi, chân nàng quíu lại, giẫm giẫm, miệng khóc ré lên. Nhìn cảnh tượng đó vừa buồn cười mà vừa tội nghiệp cho nàng.
Nàng thích chó nên cứ thấy chó là tắc lưỡi gọi, tay ngửa ra ngoắc ngoắc như kiểu người ta hay gọi chó. Chẳng hiểu nàng học ở đâu vì ở nhà gọi chó chỉ cần kêu tên là nó chạy lại chứ không cần tặc lưỡi như vậy.
Con nít cỡ này đúng là rất thú vị. Lâu lâu phát hiện ra nàng biết trò gì mới hay nói được từ mới là vui kinh khủng. Đúng là khi làm mẹ thì mình dễ hài lòng với những thứ nhỏ nhặt hehe.

Wednesday, May 1, 2013

Con nhấy


Sáng nay, ông ngoại ẵm Mèo, nói:
- Người gì đâu mà có chút xíu, như con nhái à!
Mèo:
- Nhấy. (Tức là nhái)
Cả nhà nhạc nhiên quá, cười ha hả. Xong, quay sang hỏi nàng:
- Con nhái đâu con?
Nàng chỉ tay vào người nàng, nói:
- Nhấy.
Hôm trước, nói chuyện với ba nàng qua webcam, anh hỏi:
- Trên áo con có con gì vậy, anh nhìn không rõ?
- Con Koala.
Nàng liền chỉ tay vào con Koala trên áo. Ba nàng:
- Ủa, mình nói chuyện vậy mà con hiểu mình đang nói gì kìa!
Ba tưởng Mèo còn bé lắm hay sao ý. :))