Tuesday, November 4, 2014

Chuyện bỏ tã

Thật ra nàng Mèo bỏ tã cũng được vài tháng rồi mà hôm nay mới rảnh để viết ra.
Lần về Việt Nam rồi (tức là Mèo được gần 2 tuổi), ai thấy nàng ấy còn mặc tã cũng ngạc nhiên vì lớn rồi mà chưa chịu bỏ tã. Thật ra mình đã thử tập cho con ngồi bô từ lúc nàng ấy khoảng hơn 1 tuổi. Nhưng mỗi lần bảo nàng ngồi lên là nàng ngoảy đít bỏ đi hoặc khóc lóc, giãy nãy nên đành dẹp luôn.
Thấy một số bạn bỏ tã cho con từ lúc con mới gần 1 tuổi thì mình cũng nể, cũng nôn nóng lắm. Nhưng sau đó lại thấy một số bạn bảo phải kiên nhẫn vì nếu con chưa sẵn sàng thì có muốn ép cũng không được.
Đến khi con gần 2 tuổi thì mình thử lại lần nữa nhưng cũng hên xui. Có khi ngồi xi cả buổi nàng không chịu tè hay ỉa nhưng vừa bỏ xuống được chưa đến 5 phút là nàng đã ướt quần. Được vài lần thì nản quá nên lại thôi vì nàng ý vẫn chưa sẵn sàng.
Sinh nhật 2 tuổi, bà nội tặng nàng cái bô hình con ếch xanh. Nàng ý có vẻ thích thú lắm. Mình thử bảo nàng ngồi bô xem sao. Nàng làm theo và tiểu được một tí. Mình khoái chí lắm vì chắc đã đến lúc rồi.
Thế mà vẫn chưa. Được 1 lần đó thôi! Sáng hôm sau thử bỏ tã và canh giờ nhắc nàng đi tiểu. Nàng chịu ngồi lên nhưng mãi chẳng ra được gì nên đành cho nàng đứng dậy. Thế mà vửa đứng dậy vài phút là ướt quần. Thay quần, canh giờ lại, nhắc nhở rồi đâu vẫn vào đấy: nàng vẫn tè trong quần. Thử vài ngày mà không ăn thua nên lại thôi.
Rồi một ngày đẹp trời, ba nàng sáng tác ra bài hát "pee pee in the potty" để dụ nàng đi tiểu. Mỗi lần nàng tiểu được trong bồn cầu là lại reo lên:"Yay! Pee pee in the potty. Pee pee in the potty. Pee pee in the potty. Pee pee pee potty potty". Rồi cho nàng cục kẹo để thưởng. Cách vài chục phút lại nhắc nhở. Có khi nàng đi được, có khi không có gì nhưng nàng vẫn hát hò và xin kẹo. Mình kiên quyết bảo không đi tiểu thì không được kẹo. Ba nàng thì:"Thôi kệ, dù gì con cũng đã cố gắng". Thiệt là hết biết!
Mặc dù đã tập cho nàng đi tiểu trong bồn cầu nhưng vẫn là hên xui vì nàng vẫn chưa quen nên thay vì bỏ tã hoàn toàn thì mình cho nàng mặc tã loại pull up để tránh nàng làm ướt thảm :)).
Mỗi lúc nàng đi ị được trong bồn cầu là bắt đầu chạy đi khoe với tất cả mọi người rồi bắt đi coi nữa chứ. Mỗi lần như vậy thì mình vừa buồn cười vừa có chút hãnh diện (đúng là từ lúc làm mẹ rồi thì những việc trời ơi như vậy đủ làm mình hãnh diện. Thiệt hài hết chỗ nói!).
Rồi nàng bắt đầu biết gọi mẹ mỗi khi cần đi tiểu. Biết than đau bụng mỗi khi cần đi cầu. Mình quyết định bỏ hẳn tã ban ngày, chỉ mặc tã ban đêm. Có lúc nàng đang ngủ bỗng thức dậy đòi đi tiểu. Từ đó thì mình để ý là nàng mặc tã cả đêm nhưng tã không hề ướt nên đi thêm bước nữa là bỏ luôn tã ban đêm.
Đúng là có lúc mình rất nóng lòng nhưng đúng là không thể gấp được vì mỗi đứa trẻ có 1 sự phát triển riêng. Nếu con chưa sẵn sàng thì đành phải kiên nhẫn chứ không gấp gáp được. Nói chung là nàng bỏ tã muộn nhưng mẹ nàng vẫn rất tự hào về nàng.

No comments:

Post a Comment