Monday, October 19, 2015

Lãng phí

Sắp đến Halloween nên tui cũng nhiều chuyện tí! 
Bên đây có mấy lễ hội trong 1 năm mà con nít có đủ kẹo ăn mỗi ngày (nếu cho tụi nó ăn :p). Kẹo cho Valentine nè, kẹo cho lễ phục sinh nè, kẹo cho Halloween nè, không biết còn ngày gì không, tạm thời không nhớ. Nhưng chỉ sơ sơ 3 ngày đó thôi là đã thấy kẹo ngập mặt rồi :D! 
Kể ra để thấy lượng tiêu thụ kẹo ở đây  nhiều như thế nào. 
Trong các ngày lễ này thì ngày tui rất không thích đó là Halloween. Đơn giản vì nó tốn kém một cách cần thiết. 
- Kẹo là một. Mặc dù khuyến khích tụi nhỏ đi gõ cửa từng nhà để xin kẹo nhưng lại không khuyến khích tụi nó ăn kẹo. Kết quả là kẹo xin thì nhiều mà bị hạn chế ăn rồi sau một thời gian đem bỏ đi. Phí! Nhưng đó cũng chưa phí bằng lý do thứ 2.
- Trang phục hóa trang là 2. Bên đây tụi nhóc cứ có phim gì mới, game gì mới là đòi trang phục giống trong phim hay trong game đó. Mà trang phục không hề rẻ trong khi chất liệu lại rẻ tiền, kiểu như xài 1 lần rồi bỏ. Khi không bỏ ra cả đống tiền để mua 1 bộ đồ mặc chỉ duy nhất 1 lần trong khi với số tiền đó có thể mua ÍT NHẤT là 1 bộ đồ mặc cho cả năm. Như vậy có phải là tốn kém không cần thiết không? Chưa kể có đứa loại rẻ tiền thì nó không chịu, phải nhất thiết là loại mắc tiền nó mới ưng. 
Ngày trước gần nhà tui có 1 cô kia, vào ngày Halloween thì đóng cửa để biển báo nhà này không chơi trick-or-treat. Lúc đó tui cứ nghĩ cô ta quái dị vì không cho con tham gia với tụi nhỏ. Nhưng giờ thì tui hiểu tại sao và thấy đó là điều tốt. Tụi nhỏ có rất nhiều ngày lễ khác để vui chơi, để nhận quà cho nên tuổi thơ sẽ không có gì là mất mát nếu bỏ qua Halloween. Sẽ cố gắng dạy con trong tương lai dùng tiền hợp lý thay vì hoang phí vào những thứ không cần thiết (kiểu như 1 bộ trang phục hoá trang chỉ dùng đúng 1 lần rồi bỏ).
Đôi khi tự nghĩ không biết có phải lớn lên trong thiếu thốn nên tui quen với kiểu cái gì cũng quy ra tiền không. Còn nhớ lúc mới qua đây, bước vào phòng tụi nhóc thấy đồ chơi đầy sàn nhà, muốn đi mà không giẫm đồ chơi mới khó. Lúc đó tui nghĩ không biết họ đã tốn bao nhiêu tiền cho cái đống này? Nhiều như thế mà lúc nào cũng đòi mua đồ chơi thêm, chẳng bao giờ thấy đủ. Và bởi vì có nhiều nên tụi nó chả quý món nào hết, có khi đem giấu đi vài món tụi nó cũng chẳng biết. 
Nói đến đồ chơi thì lại nhớ đến món đồ chơi hiếm hoi mà ngày xưa mẹ tui mua cho. Một ngày nọ mẹ đi chợ về đưa cho tôi 1 con sóc nhựa được làm phồng lên bằng hơi. Bây giờ thấy đầy chứ ngày đó món này chắc cũng mới có. Tui nâng niu như báu vật cho đến ngày nó xẹp vì xì lỗ mọt. Theo quan điểm của tui thì đồ chơi không cần có nhiều, chỉ cần vài món mà có thể làm bạn nhớ mãi. Thế là đủ!
Nói đến đây tui lại nhớ mẹ!
Cho nên ai nói tui bủn xỉn thì tui đành chịu chứ tui không thích bỏ tiền ra mua đồ chơi. Tui thích vỗ béo con heo tiết kiệm của mấy đứa nhỏ hơn :D. Và tiền tiết kiệm không phải để mua đồ chơi hay mua game mà để dùng vào những thứ khác quan trọng hơn ;).

No comments:

Post a Comment