Saturday, February 28, 2015

28/2/2015

1. Bé Mèo đang ngủ, nghe em khóc liền nói:"peek-a-boo" để chọc em cười. Tưởng chỉ thức ai dè nhìn lại vẫn đang ngủ say sưa. Thiệt là có tinh thần giúp mẹ ngay cả trong giấc ngủ :)).
2. Dạo này em ý hay nói tiếng Việt lai tiếng Anh. Cứ chữ nào mà có "c" ở cuối là em phát âm thêm "Kh" phía sau. Ví dụ như "khóc" thì ẻm nói thành "khóc-kh". Những lúc như vậy mẹ bắt nói lại. Khi nói đúng rồi là ẻm reo lên:"Mẹ, bé Mèo không có nói kh".
Cũng có lúc ẻm nói sai mà cứ nhất nhất cãi:"Bé Mèo không có nói kh". Mẹ kêu nói lại. Đến khi phát hiện ra mình sai thì ẻm ỏn ẻn cười hoặc cố tình nói sai nữa để chọc mẹ.
Ngoài "kh" ra thì ẻm cũng thêm đuôi cho mấy chữ có âm cuối là "p", "t"...
Ẻm chưa biết đánh vần nên phát âm vậy chỉ là phản xạ thôi. Lúc đầu mình cũng ngạc nhiên lắm nhưng dần dần nhận ra có lẽ ẻm căn cứ vào âm phát ra cuối mà thêm đuôi. Ví dụ "nước" sẽ thành "nước-kh", "tập" sẽ thành "tập-p"...
Những chữ có đuôi i, y, g, u... thì không thấy thêm thắt gì.
3. Thỉnh thoảng ẻm hay ôn lại "kỉ niệm", kiểu như:"Hôm bữa bé Mèo giật tóc mẹ, mẹ la bé Mèo, bé Mèo khóc.". Con bé này bị nghiện tóc mẹ. Lâu lâu chạy lại rờ tóc tí rồi chạy đi chơi tiếp. Nhiều lúc cao hứng nắm giựt nữa chứ! Bị la, bị "cấm vận" nên nhiều lúc muốn rờ tóc mẹ thì vừa vuốt vuốt tóc vừa nói:"Bé Mèo cầm tóc mẹ. Bé Mèo không có giật. Mẹ không la bé Mèo.". Cũng biết rào đón ghê không?

No comments:

Post a Comment