Thursday, January 15, 2015

Chuyện của Mèo

Mẹ đang nằm coi dạy nấu ăn trên YouTube, bé Mèo nằm cạnh hỏi:
- Mẹ, cô đang làm gì vậy?
- Cô đang nấu ăn đó con.
- Cô biết nói kìa mẹ!
Mẹ cười ha hả. Có ai biết vì sao ẻm phát biểu câu này không :)). 
- Ý con là cô biết nói tiếng Việt hả?
- Dạ mẹ.
Đó! Lý do là vậy đó! Ẻm đã bắt đầu có khái niệm tiếng Việt và tiếng Anh khác nhau rồi đó.
Cũng như trước khi đi ngủ Mèo cầm dây chuyền của mẹ nói:
- Mẹ có heart nè!
- Heart là cái gì?
Ẻm cười:
- Mẹ có trái tim.
Tức là ẻm biết rõ mình đang dùng ngôn ngữ nào và sai ở chỗ nào. Chỉ có điều nhiều lúc cứ trộn 2 thứ tiếng lại với nhau. Có điều lạ là khi dùng tiếng Anh thì ẻm không bao giờ trộn tiếng Việt vào, trừ khi chữ nào đó ẻm chỉ biết tiếng Việt mà không biết tiếng Anh.
Mèo chỉ nói tiếng Việt với mẹ thôi! Nói chuyện với em cũng dùng tiếng Anh nốt. Để khuyến khích ẻm nói tiếng Việt với em, mẹ hay chỉnh mỗi khi ẻm dùng tiếng Anh và khen mỗi khi ẻm chịu nói. Lúc trước mỗi khi đưa cho em cái gì ẻm bảo:
- Here you go Alex.
Mẹ chỉnh vài lần thì ẻm nhớ, nói:
- Nè em.
Những lúc đó mẹ hay khen ngợi nên có lúc ẻm nói mà mẹ không để ý ẻm liền khoe:
- Mẹ, bé Mèo nói :"Nè em!".
Dạo này Mèo đã bắt đầu biết chơi với em. Có lúc mẹ bắt 2 đứa nằm ngủ. Con chị nhổm dậy nhìn thằng em cười ha hả. Thằng em cũng vui vẻ cười hắc hắc đáp lại. Con chị thấy em cười thì lại phá lên cười. Cứ vậy mà chẳng đứa nào chịu ngủ. Mẹ thì vừa bực bực mà cũng vừa tức cười :p.
Cũng có lúc Mèo giành đồ chơi với em, giành ăn với em nhưng nhiều nhất vẫn là giành mẹ với em :)). Nhiều lúc một hai:"Mẹ ẵm bé Mèo, bà nội/ba ẵm em bé.". Hoặc:" Mẹ bỏ em xuống giường của em. Mẹ ẵm bé Mèo."...
Cành nanh vậy đó nhưng lâu lâu không thấy em lại hỏi:"Mẹ, em bé đâu?". 
Đánh dấu những ngày cuối của tuổi thứ 2 bằng 1 trận bệnh cũng hơi hơi không nhẹ. Ẻm bắt đầu sốt từ hôm thứ 7 tuần rồi. Tối Chủ Nhật, sau khi cho ẻm uống thuốc, thay đồ ngủ, mẹ ẵm ra lấy nước cho uống cũng là lúc ẻm ói phà phà trên người 2 mẹ con. Kết quả là 1 đêm thay 2 bộ đồ ngủ.
Mấy ngày bị bệnh, mắt ẻm nhìn đờ đẫn thấy thương gì đâu! Vậy mà cứ luôn miệng:"I'm not sick" mỗi khi có người hỏi thăm. Bị bệnh là ẻm ngoan thấy rõ luôn! Mẹ kêu gì cũng làm ngay, mẹ nói gì cũng :"Dạ mẹ". Vậy mà con vừa hết bệnh thì mẹ lại mỏi miệng :o vì cái bệnh lì lại tái phát. Muốn ẻm làm gì cũng phải lặp đi lặp lại vài lần, máu sôi ùng ục vì bực bội. Bởi vậy ẻm bệnh thì nhà im ắng lắm, ẻm khỏi là nhà lại rộn ràng vì tiếng mẹ la ẻm :)).
Gần 3 tuổi, Mèo đã thể hiện cá tính, thích làm theo ý mình. Mẹ Mèo học được phương pháp nói không như thế này: thay vì nói:"Con KHÔNG được làm cái này, con PHẢI làm cái kia" thì mình sẽ đưa ra vài lựa chọn thay thế. Như vậy thì con vẫn có thể làm theo ý con trong khuôn khổ cho phép của mẹ. Tức là con vẫn có quyền tự quyết. Hợp lý quá phải không?
Đó, liên quan đến chuyện này sẵn kể ra luôn. Hôm nay mình không được khỏe và cũng không được vui. Sáng đi mua đồ với mẹ chồng và 2 đứa nhỏ. Vừa tới nơi, mẹ lo đặt car seat của em bé vô cart(tức xe đẩy trong siêu thị), xong quay qua thì thấy 2 bà cháu Mèo đang vật lộn với nhau: bà thì muốn cháu ngồi trên cart còn cháu thì lại thích đứng bên hông của xe cho bà đẩy (từ nhỏ con bé Mèo đã rất ghét ngồi trên xe đó). Bà quạu, cháu cũng cáu. Mình liền nhờ bà đẩy xe vó thằng nhóc, mình hỏi Mèo:
- Bây giờ con muốn ngồi trên xe hay muốn phụ mẹ đẩy xe cho em hay muốn tự đi?
Thế là ẻm chọn ngồi trên xe để mẹ đẩy, lát chán thì xin leo xuống tự đi. Vậy mà bà nội ẻm bảo mình:"Đừng có để nó muốn gì được nấy!". Mình hơi phật ý nhưng cũng không nói gì.
Sau khi mua những món đồ cần thiết, thì đi mua thức ăn. Vừa xuống xe, bà nội ấn con bé Mèo vào xe đẩy bắt ngồi trong đó trong khi nó nhất định đòi tự đi. Ai bà cháu không ai chịu thua ai, cuối cùng bà nội phán:"Đi về!". Lúc đó mình cũng bắt đầu giận rồi, mình nói thôi về thì về. Nhưng mình giận không phải giận bé Mèo mà mình giận mẹ chồng. Thay vì bắt ép nó phải ngồi trong xe để nó phải khóc, để nó phải thét thì bà có thể cho nó vài sự lựa chọn như:
- ngồi trong xe đẩy
- tự đi nhưng phải nắm tay người lớn
- để bà ẵm qua đường rồi có thể tự đi trong siêu thị
Bà cứ luôn miệng bảo "nó không thể lúc nào cũng làm theo ý nó" vậy sao không nghĩ nếu ở vị trí bé Mèo nó cũng phản kháng với cùng lý do giống như vậy: bà không thể lúc nào cũng (bắt con) làm theo ý bà.
Mình không chìu con nha! Có những cái nó buộc phải làm thì mình vẫn bắt nó làm, nhưng đa phần mình cho nó được lựa chọn làm theo ý nó trong khuôn khổ của mình. Như vậy đỡ phải vật lộn với nhau và ai cũng vui.
Hôm nay không khỏe nên "gan trời" vậy đó. Chứ bình thường có vừa ý hay không tui toàn chôn chặt đáy lòng không à :)).

No comments:

Post a Comment