Thursday, October 2, 2014

5 năm

Hôm nay là tròn 5 năm ngày 2 đứa quen nhau. Đơn giản là quen thôi vì chỉ mới nói chuyện lần đầu chứ chả phải quen theo kiểu yêu đương gì cả.
Còn nhớ ngày đó, sau khi nghỉ việc, tui về quê cắm câu vì chán cảnh xô bồ, đông đúc. Dạo đó Facebook vừa mới được một số người biết đến thôi. Tui cũng bon chen tạo tài khoản chủ yếu là để chơi game :)). Lúc đó tui đang nghiện Mafia wars. Facebook tui add toàn người lạ để làm cho băng nhóm của tui thêm mạnh. Chính vì add tá lả nên tui chẳng biết ai là ai.
Cho đến một ngày, tui nhận được tin nhắn từ một người khen hình tui đẹp. Tui lịch sự cảm ơn và kèm theo lời chào mừng gia nhập băng đảng :)). Lần đầu tiên nói chuyện chỉ có vậy thôi.
Sang ngày thứ 2, thứ 3 anh chàng tiếp tục nói chuyện với tui (cũng chỉ là hỏi han linh tinh vậy thôi), lúc đó tui mới tò mò vào coi facebook của hắn. Coi xong tui tự nhủ sao tên này rảnh vậy, vợ con đùm đề rồi mà còn linh tinh. Nói vậy thôi chứ thật ra lúc đó hình trên facebook chỉ có hình của con hắn thôi chứ chả thấy vợ đâu. Sẵn tui cũng rảnh mà, cho nên mỗi lúc hắn muốn nói chuyện thì tui tiếp. Rồi nhân 1 lần tò mò tui hỏi bâng quơ:"Vợ ông khỏe hông?". Hắn mới bảo 2 người đã "đôi ngả chia ly" :)).
Sau đó thì tần suất nói chuyện của 2 đứa tăng lên, hầu như là mỗi ngày. Nói lung tung, nói linh tinh, nói lan man, nói xàm, nói nhảm...nói nhiều riết quen nên bữa nào không gặp là thấy thiếu thiếu. Hắn tán tui, tui tán lại. Rảnh mà! Với lại hai đứa nói chuyện vui đến nỗi nhiều khi tui cười như điên. Vậy đó cho đến một ngày...
Hắn bảo muốn sang Việt Nam thăm tui vào đầu năm sau, tức năm 2010. Tui ừ hử vậy thôi vì không nghĩ hắn sẽ làm thật. Vài tuần sau hắn đổi ý...
Hắn bảo muốn sang vào tháng 12 và đã mua vé máy bay. Tui liền tức tốc tìm chỗ đưa hắn đi chơi. Giới thiệu bao nhiêu chỗ mà cuối cùng hắn chọn Côn Đảo. Vì hắn chỉ nghỉ được có 2 tuần nên tui lên lịch là đón hắn ở sân bay đêm hôm trước, sáng hôm sau bay thẳng ra Côn Đảo luôn. Buồn cười là sau khi đón hắn xong về tui lại không ngủ được. Kết quả là lên máy bay tui ngủ như bị bỏ thuốc. Máy bay có xốc lên xốc xuống thi tui vẫn ngủ. Máy bay hạ cánh, tui vẫn còn lơ mơ. Bởi vậy mà tui bị hắn cười hoài vì ngủ giỏi. Thật ra thì trong giấc ngủ đó tui vẫn cảm nhận được tay hắn nắm chặt tay tui mỗi khi máy bay xốc. Một thời gian sau tui mới biết thì ra hắn sợ đi máy bay. Thế mà cả gan đi cả nửa vòng trái đất để gặp tui, lại còn bị tui cho bay tiếp vào ngày hôm sau. Thiệt là hắn làm tui xúc động quá xá!
Hai tuần trôi qua nhanh. Hắn về. Nhưng trước khi về hắn hỏi tui có chịu cưới hắn không. Sẵn tui rảnh, chưa quen ai nên tui chịu luôn :)). Nói cho vui vậy thôi chứ khi tiếp xúc, nói chuyện trực tiếp tui thấy hắn hiền, dễ thương lại vui vẻ nên tui cũng mê hăn lắm haha.
Nhưng tụi tui chẳng suôn sẻ gì đâu. Ba tui không đồng ý cho 2 đứa lấy nhau. Tui cũng không chịu thua, quyết làm theo ý mình. Mẹ tui thì ủng hộ con gái vì "lấy ai miễn hạnh phúc là được".
Tháng 3 năm 2010, hắn sang thăm tui lần nữa. 2 đứa làm bữa tiệc nhỏ để ra mắt bạn bè. Rồi hắn về bắt đầu làm thủ tục bảo lãnh theo diện hôn thê.
Tháng 10 năm đó, theo lời xúi giục của ông sếp, hắn lại sang thăm tui. Theo lời ông ý thì thời gian chờ đợi phỏng vấn rất căng thẳng, nên tui cần được động viên :D.
Tháng 12 tui đi phỏng vấn. Hên sao mà đậu ngay lần đầu.
Ngày 19/1/2011 tui lên đường sang Mỹ. Đó là một ngày cực kỳ dài vì tui khởi hành buổi sáng, đến nơi là buổi tối mà vẫn là ngày 19.
Kể ra thì thấy buồn cười và khó tin vì 2 người có thể đến với nhau thông qua một trò chơi. Đúng là thời đại bây giờ chuyện gì cũng có há!
Hôm nay phải đấu tranh giữa làm bánh bao cho con và ngồi viết cái này nhằm kỉ niệm ngày chàng bị sa vào lưới của nàng :)).

No comments:

Post a Comment