Wednesday, September 5, 2012

Knitting club

Hôm trước đi thư viện mượn sách, mẹ chồng tình cờ phát hiện có 1 "knitting club" sinh hoạt hàng tháng ở đây. Thế là bà đánh dấu ngày để chở tôi đi tham gia dù tôi không yêu cầu (bởi là vì tôi rất ngại gặp người lạ, bà lại muốn tôi giao tiếp nhiều hơn thay vì ở nhà). Hôm nay, mặc dù bà than mệt sau 1 ngày chạy vòng vòng ngoài đường, nhưng khi tôi bảo hay ở nhà nghỉ ngơi và coi đội bóng bầu dục yêu thích của bà thi đấu thì bà nhất định không chịu. Vì vậy tôi đành phải đi bigsmile .
Trong đầu là chỉ đến xem tình hình thế nào nên tôi không mang theo kim đan hay len gì cả. Sau màn chào, giới thiệu, người phụ trách hỏi tôi mục đích đến là để học hay để cùng làm. Tôi bảo để học. Thật ra tôi cũng biết đan một tí nhưng tôi lại lười vì đan rất chậm nên có nhiều thứ mới bắt đầu thì thích lắm nhưng sau khi làm nửa chừng sinh chán rồi bỏ xó. Mọi người hỏi tôi biết bắt mũi chưa, biết đan lên, đan xuống chưa, biết thêm bớt mũi chưa. Tôi bảo biết. Họ bảo thế thì tôi có thể làm được mọi thứ rồi. Bản thân tôi cũng biết điều đó. Chỉ là cục nhớt trong tôi to quá, nên chẳng bao giờ hoàn thành cái gì p.
Tôi được khuyên nên bắt đầu bằng những thứ cho bé Mèo sau khi 1 trong số những người đó tiết lộ tôi có con. Sở dĩ người này biết vì tôi gặp bà ngoài cửa thư viện và có hỏi thăm về "knitting club" này. Một người khác cho tôi mấy mẫu nón và hướng dẫn tận tình cách làm. Ngồi đan mà cảm giác như mình già đi. Bởi đa số những người ở đây đều lớn tuổi, họ đan đủ thứ rồi đem quyên góp để tặng những người vô gia cư. Bạn thử tưởng tượng hình ảnh bạn ngồi giữa những người bạn già, vừa đan vừa trò chuyện trên trời dưới đất thì hiểu tại sao tôi lại có cảm giác như vậy.
Sau khi chọn mẫu, tôi còn được cho cả len và kim đan nữa (nhục hong?). Mới đan được 2 hàng đã nghe tiếng nàng Mèo khóc lảnh lót. Cũng may thư viện sắp đến giờ đóng cửa nên không sao. Tôi lật đật chạy ra ẵm thì nàng mới nín, nhưng vẻ còn tức tối lắm hay sao mà cứ hức hức nghe tội lắm. Nhờ nàng khóc mà tôi tìm thấy 1 góc có tạp chí cũ với vô số mẫu đan, móc. Khoái quá, mượn về ngay.
Thấy thì thích, thì sung lắm nhưng chẳng biết bao giờ mới làm o . Thôi phải phấn đấu mới được. Tất cả vì nàng Mèo thân yêu yes .
Buồn ngủ rồi nhưng cũng ráng viết ra để mai mốt có động lực mà làm.

No comments:

Post a Comment