Tuesday, May 19, 2015

Viết cho ngày con sắp tròn 1 tuổi

Nhớ ngày này năm trước...
Buổi chiều còn nhởn nhơ làm cỏ ngoài vườn. Đến tối phát hiện trên đồ dính vệt màu hồng hồng. Bảo chồng thì lão bảo "chuyện thường ý mà, không có gì đâu". Để chứng minh, lão lên mạng tra tra rồi đưa cho đọc. Trong lòng vẫn nghi nghi nhưng thấy chồng tự tin quá nên thôi. 
Tối nằm trên giường mà bụng đau râm ran. Nằm đếm thời gian để coi có đúng dấu hiệu không mà mãi vẫn trật. Đến nửa đêm thì bắt đầu đau dữ dội hơn. Đến khoảng 12:30 thì khều khều lão chồng đang nằm thở đều đều say giấc mộng:
- Anh này, chắc đến lúc rồi. Đi thôi!
Tội nghiệp! Đang ngủ mà nghe nói đến lúc là tỉnh liền, lật đật chở vợ vô bệnh viện. Ngồi trên xe, bụng đau quéo người mà con vợ còn léo nhéo:
- Lỡ vào đó mà chưa phải lúc thì sao?
- Thì đi về. Đâu có sao.
Tới nơi, y tá khám thì bảo có dấu hiệu sinh rồi mà mới mở có 3 phân (hay 5 phân? Quên rồi :p). Hỏi có muốn tiêm thuốc gây tê không. Chồng gật đầu cái rụp :D.
Tiêm thuốc xong sướng quá lăn ra ngủ. Giấc ngủ chập chờn thôi vì máy đo huyết áp cứ kêu tít tít inh ỏi mỗi 15 phút. Đến đâu khoảng 6:30 sáng thì bắt đầu hành trình để nhìn thấy con ;). Và lúc nghe tiếng anh ấy oe oe thì con vợ nhìn lên đồng hồ thấy 8:09 phút. Nên lúc làm khai sinh cũng vô tư ghi là 8:09. Đến hôm sau nhìn lại giấy tờ y tá ghi là 8:07. Chồng bảo:
- Em ăn cắp 2 phút cuộc đời con.
:))
Vậy mà bây giờ ảnh đã sắp tròn 1 tuổi rồi ( 9 tiếng nữa). Thời gian trôi nhanh quá đi. Ảnh không còn khờ khờ ngố ngố nữa. Hôm nay đi mua đồ, ảnh thấy đồ chơi ảnh biết đòi rồi. Thích nhất mỗi khi hứng lên ảnh kéo mặt mẹ lại để tặng cho vài nụ hôn ướt nhẹp... nước miếng. Thích những khi cọ đầu  vào bụng ảnh là ảnh cười ngặt nghẽo, giọng giòn tan. Thích những lúc ảnh ngồi xếp block, chồng được 1 cục lên ảnh lại vỗ tay tự khen mình. Thích cả những lần mẹ ẵm ảnh ra tới cửa, ảnh tưởng được ra ngoài nên khoái chí, ai ngờ mẹ đi ra khoá cửa rồi đi vô làm ảnh giận khóc inh ỏi. Thích hơn nữa là những khi mẹ tập thể dục, ảnh lại khều khều, móc móc, nằm xuống kê cái đầu lên tay mẹ.... Có rất nhiều nhiều điều mẹ thích về ảnh, dù cho ảnh đang cười sằng sặc, hay đang khóc lóc ỉ ôi, hoặc đang hét chói tai chỉ để cho vui nhà vui cửa. Cái giọng ảnh bình thường ồm ồm mà khi hét thì ... ta nói... nó lảnh lót gì đâu á!
Từ hồi có ảnh thì cái nhà chỉ im ắng được mỗi khi ảnh ngủ thôi. Thiệt là không biết giống ai mà ồn ào quá xá cỡ!
Yêu ảnh thì khỏi phải nói rồi và nghiện ảnh còn hơn nghiện xì ke nữa :)).

No comments:

Post a Comment